
Xà Bông Của Ba LIỆU CÓ TỒN TẠI SAU MÙA DỊCH COVID-19?
Sáng nay thức dậy, em đọc 1 nghiên cứu dựa trên thực tế Việt Nam đến nay, người ta dự tính rằng nếu như tình hình dịch bệnh còn căng thẳng và kéo dài social distancing tới tháng 6, thì chỉ còn 15% doanh nghiệp duy trì được hoạt động.
Với một con số nhỏ như vậy, dù có nhiều lạc quan và ít rủi ro đến mấy, em cũng không có niềm tin thực tế về năng lực của nhà mình.
Suốt vài tuần vừa qua, mọi thứ đình trệ. Mấy chị em trong nhà bảo nhau buồn quá, ba mẹ cũng đi ra đi vào không có việc gì làm.
Người ta chia sẻ với nhau nhiều cách để quảng cáo, để bán hàng bằng được để tồn tại. Trong số những số ấy là giảm giá – kích thích lòng tham, là viết những nội dung đánh vào sự sợ hãi của công chúng.
Tất nhiên, nhà em chưa bao giờ chọn 2 cách ấy từ năm đầu tiên khó khăn nhất, và tin rằng mình có thể không bao giờ làm vậy.
Nhưng còn nhiều kỹ thuật khác, cũng chẳng có gì xấu nếu mình làm cả.
Vậy mà em tìm cách – ngồi yên!
Em nói với đứa em út trong nhà: “Thực ra không phải là tại mọi người ở nhà, các cửa hàng đóng cửa mà mình không bán được hàng đâu. Sự thật là đã có rất nhiều người mất việc, giảm thu nhập. Như vậy là tổng sức mua và tiêu dùng giảm!”
Em cũng ủ ê, rồi đọc tâm sự của các chị là Founders của các DNXH khác, mới thấy khó khăn hay sự chán chường của mình không đáng là gì. Nhà mình đã trải qua 5 năm tồn tại, bắt đầu năm nay là năm thứ 6, những khó khăn chật vật nhất cũng đã vượt qua được, rủi ro về cơ sở vật chất không quá lớn.
Các chị hỏi em: “Không phải dịch này mọi người dùng xà phòng nhiều hơn à?”
Em nói: “Vâng! Nhưng xà bông nhà em giá cũng hơi cao nữa…”
Em nhận thức đc rằng người nào còn thu nhập ổn định giai đoạn này, sẽ thêm trách nhiệm để hỗ trợ cho người khó khăn hơn.
Nếu trước kia thấy bạn bè dùng mấy bánh xà bông công nghiệp, em sẽ tìm cách thuyết phục để bạn trả giá cao hơn cho một lựa chọn thân thiện cho da và tránh nhiễm độc nguồn nước.
Còn giờ em mỉm cười nếu như mọi người lựa chọn dùng đồ giá rẻ, để gửi thêm những khoản đóng góp hỗ trợ Y tế, để sinh hoạt ở gia đình bớt buồn tẻ,…
Vậy là chiếc fanpage này cứ im lặng, em thì kêu mấy đứa em làm việc cùng gia đình xà bông sử dụng thời gian để dịch website, học thêm mấy khóa trên Coursera, rồi làm các quy trình, các tài liệu quản lí công việc cho hiệu quả.
Nhưng em đã bắt đầu lên kịch bản cho việc đóng cửa thương hiệu này, làm sao để mọi thứ sẽ diễn ra trong rủi ro thấp nhất có thể.
–“Trước khi định TỪ BỎ ĐIỀU GÌ, hãy nhớ về LÝ DO ta đã BẮT ĐẦU”–
Lời nhắn của một chị bạn làm em tự hỏi tại sao mình đã nỗ lực thức những đêm đến 2h sáng và dậy vào lúc 7h thường xuyên trong nhiều tháng, đánh đổi lương đi làm hàng tháng trong suốt 1 năm đầu tiên, và bỏ rất nhiều những ngày nghỉ cuối tuần hoặc dịp lễ Tết để gây dựng thương hiệu này?
Là vì em không thể chờ đợi những bánh xà bông organic nhờ bạn bè đi công tác xách tay từ châu Âu về
Em cũng hay buồn nôn khi ngửi thấy mùi hương liệu hóa học trong những chai dầu gội, sữa tắm in hình hoa quả rất bắt mắt.
Là vì Ba em không thể ngừng làm việc ở tuổi 58, nếu không làm Xà bông thì Ba lại làm 1 tỉ việc khác đầy thách thức. (Và tuần nào mẹ em cũng gọi điện lên nói: Con ơi bán rẻ thôi, đủ tiền vốn nguyên liệu cũng được để Ba được làm tiếp)
Tất cả vẫn là vì 1 đứa con gái bị viêm da cơ địa sống ở thành phố không thể tắm nước lã hàng ngày, và Ba có đủ Tình yêu thương, ý thức trách nhiệm không phải chỉ để cho con cái của mình, mà còn để làm ra một sản phẩm thân thiện với môi trường tự nhiên.
Và cũng vì em không muốn trở thành 1 người bán hàng online trên Fb cá nhân của mình, nên page này đã được lập ra, ban đầu để bạn bè đồng nghiệp ai quan tâm sẽ follow.
Năm đầu tiên đó chưa bao giờ nghĩ mình làm để có lãi, để thành công hay đạt được thành tựu gì. Lúc ấy chỉ mong ước mơ của Ba từ năm 1989 – khi xà phòng Nga 72% xút khan hiếm, Ba làm xà bông dừa mềm mịn lành tính trao đổi với mọi người – trở thành hiện thực.
Đến hết năm 2019 vừa rồi, sau 4 năm cũng có giai đoạn Ba làm xà bông ra không kịp đủ để gửi đặt hàng, vậy mà tụi em tính lại vẫn chưa có lãi.
(Người ta dùng toàn bộ dầu dừa, ko dùng chút dầu cọ nào đã là xà bông tốt lắm rồi, mà nhà mình lại dùng thêm rất nhiều dầu Olive cơ)
Cuối ngày nghĩ về lý do mà ta đã bắt đầu như vậy, em nghĩ thôi mình cứ bình tâm chấp nhận thực tế đang diễn ra.
Nếu vẫn còn các anh chị lựa chọn bánh xà bông an toàn cho da nhạy cảm để dùng, và quan tâm đến các giá trị môi trường, thì Ba vẫn cứ túc tắc có khi 1 tháng làm 1-2 mẻ.
Dịch có thể sẽ qua, nhưng những khó khăn mà chúng ta cần đối mặt sẽ không kết thúc!
Anh/chị vẫn còn thương mến gia đình tụi em, lựa chọn một sản phẩm giá trị cao và đảm bảo an toàn, lại không phải gánh chi phí quảng cáo này nọ, thì nhà em có thêm chia sẻ để tiếp tục duy trì một thương hiệu “nhỏ và đang cố gắng thật đẹp nữa!”
——
Gửi tặng anh/chị cuốn ebook rất thú vị cho những ngày chúng ta suy ngẫm về tiêu dùng của con người và khả năng phục hồi của Trái Đất:
“Small is beautiful” – 1 trong 100 cuốn sách có ảnh hưởng nhất trên Thế giới kể từ sau Thế chiến thứ 2