“Sự sẻ chia thật sự với nhau, không phải ta chỉ đi tìm những người bạn cùng khóc cùng cười một đời sống rất con người. Mà còn là sự thấu hiểu tâm tư của nhau kể cả khi chúng ta chọn im lặng.”
Có mấy ai trên đời tìm được tri âm như vậy?
Còn nhớ ở một cuốn sách khác, người ta viết rằng có những người ngồi cạnh nhau, nếu họ chọn giao tiếp, thì giữa 2 người là 20-30 “con người” trong những câu chuyện họ cùng đối thoại.
Còn nếu như trong một nhóm 10 người ngồi cạnh nhau, họ lặng thầm đi vào bên trong để tự đối thoại với chính mình, thì đó là một nhóm 10 người cá thể độc lập.
Mình sẽ lựa chọn ở bên cạnh nhau thế nào?
Còn tụi em chỉ đơn giản một ngày Mùa Xuân thế này, đứa bạn cũ lâu ngày nhắn tin, đòi mua mấy bánh xà bông tắm thơm lành và cục nến đốt lên ấm áp.
Em gửi kèm vào hộp đồ một chai xịt [sương–mùa–xuân] dù nhỏ bạn nhất quyết bảo không cần.
Ngày hôm sau, bạn nhắn tin:
– Cái chai sương mày gửi, con gái tao nó mê mẩn. Cầm cái chai đi khoe khắp nơi là có “nước hoa xịt vào má”
Tụi trẻ con là vậy, chúng không cần thứ trang sức mĩ vị nồng nàn gì, chỉ là được thơm tho một chút, được tự do dùng lúc nào chúng sực nhớ ra, ấn phun nhè nhẹ lên gương mặt bầu bĩnh hồn nhiên và có thể “tặng” cho người xung quanh một cái “xịt” nhiều mát lành của chúng là được.
Dù bé nhỏ nhà đứa bạn không nói, nhưng mình có thể thấu hiểu những niềm vui tí hin mà rạng rỡ ấy.
Một cách khiêm nhường, đồ nhà PAPA’s mong được ở bên cạnh cùng niềm vui nhỏ bé trong mỗi gia đình 🎈